Hạt giống tâm hồn_Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ
2 posters
Hạt giống tâm hồn_Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ
Điều kỳ diệu của niềm tin
Không bao giờ, không bao giờ,
Không bao giờ được đầu hàng
Không bao giờ được đầu hàng
Nhiều năm về trước ở Elkhart, có hai anh em nọ được một trường học
thuê làm công việc nhóm lửa lò sưởi trong các phòng học vào mỗi buổi
sáng.
Một buổi sáng lạnh kẽo, sau khi đã chất củi vào lò,
hai cậu bé lấy dầu hỏa rưới lên củi và bật lửa. Bỗng nhiên một tiếng nổ
lớn làm rung chuyển cả tòa nhà cũ kỹ. Vụ hỏa họan đã cướp đi sinh mạng
của người anh và làm bõng nghiêm trọng đôi chân của người em trai.
Nguyên nhân của vụ hỏa họan là do hai cậu bé đã lấy nhầm thùng đựng
xăng gần đấy.
Bác sĩ khuyên nên phẫu thuật căt bỏ đôi
chân của cậu bé. Cha mẹ em chóang váng. Họ đã mất một đức con trai, giờ
đây, đứa còn lại cũng có khả năng bị tàn phế. Nhưng họ không mất niềm
tin. Họ xin bác sĩ hõan lại cuộc phẩu thuật. Suốt hai tháng liền, họ
cùng các bác sĩ cố làm hết sức để cứu chữa đôi chân của cậu bé. Trong
suốt thời gian đó, họ truyền cho cậu bé niềm rằng sẽ có ngày em đi lại
được.
Các bác sĩ đã không cắt bỏ đôi chân của em. Tuy
nhiên chân phải của em teo lại, co rút lên cao, còn các ngón chân trái
gần như bị cháy mất hết cả. Dẫu đau nhức, cậu bé vẫn quyết tâm phải tập
luyện mỗi ngày. Cuối cùng em cũng chập chững được vài bước đi đau đớn.
Nhiều năm sau, dù hồi phục chậm, nhưng cậu trai trẻ ấy cũng bắt đầu tự
đi bằng đôi chân của mình mà không cần chống nạng. Một vài năm sau nữa,
cậu lại có thể chạy bộ trong sự khâm phục của nhiều người.
Chàng trai có quyết tâm mãnh liệt ấy vẫn cứ chạy,chạy mãi, và đôi chân
tưởng chừng phải cắt bỏ nàgy trứơc đã giúp anh lập kỷ lục điền kinh thế
giới. Anh được biết đến như là " nguời nhanh nhất thế giới " và được
tôn vinh vận động viên điền kinh của thế kỷ tại quãng trường Madison.
Tên anh là Glenn Cunningham.
-Thu Hương-
Theo Viva Consulting
Theo Viva Consulting
nguoigo- Level 1
- Tổng số bài gửi : 31
Age : 32
Registration date : 08/12/2008
Re: Hạt giống tâm hồn_Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ
Âm thanh của sự kiên trì
Lòng kiên trì và tình thương yêu
có thể giúp con người vượt qua
bất kỳ thử thách nào
có thể giúp con người vượt qua
bất kỳ thử thách nào
Khi mới lên bốn, tôi đã bị bệnh bại liệt. sau nhiều tuần nằm viện,
tôi được trở về nhà, nhưng phải nằm trên chiếc giường có chấn song được
mẹ thuê từ bệnh viện. Bố đi làm, mẹ ở nhà nấu ăn, giặt giũ và chăm sóc
cho tôi.
Mỗi ngày hai lần, mẹ bế tôi đi tắm rửa và tập
những bài tập mà bác sĩ chỉ định. Với tôi, những ngày tháng đó thật
kinh khủng. Tôi không thể ra sân chơi đùa cũng lũ bạn hay làm bất cứ
điều gì tôi muốn. Thứ duy nhất tôi có là một quả bóng dùng để luyện tập
cử động cho các ngón tay. Chán nản vì đôi tay nhỏ bé, yếu ớt của mình
không thể nắm chặt quả bóng, nhiều lần tôi đẩy nó rơi xuống đất. Những
lúc như thế, mẹ nhặt quả bóng lên và dịu dàng bảo : "Cố gắng bóp quả
bóng con nhé ! Rồi con sẽ được đi chơi như các bạn!"
Trong
bài tập hàng ngày, mẹ thường đặt hai ngón tay trong lòng bàn tay tôi,
và bảo tôi cố nắm chặt khỏang mười lần. Mẹ hy vọng mỗi ngày có thể cảm
nhận tay tôi nắm chặt hơn một tí, nhưng thường cảm giác đó chỉ có trong
những lần nổ lực đầu tiên.
Một hôm, sau giờ làm, bố mang
về một chú khỉ đồ chơi nhỏ. Chú khỉ mặc bộ quần áo len đỏ xinh xắn,
trước ngực mang một cái trống nhỏ xíu. Hai bàn tay chú đang trong tư
thế sắp gõ xuống trống. sau lưng chú khỉ có ống cao su nối với một quả
bóng nhỏ. Bố hướng tôi cách điều khiển nó. Nếu bóp mạnh quả bóng, hai
tay chú khỉ sẽ vỗ vào mặt trống, tạo ra tiếng bùm bùm, chách chách rất
vui tai.
- Nào ! con hãy thử nó xem, con ! - Bố ân cần đặt quả bóng vào bàn tay thẳng đờ của tôi.
Tôi cố bóp nhưng chú khỉ không hề cử động. Tôi dồn hết sức vào bàn
tay và cố bóp thêm lần nữa. Một tay chú khỉ hạ xuống dần, nhưng không
đủ mạnh để trái bóng phát ra âm thanh nào rõ cả. mặc dù vậy, mẹ cũng
reo lên sung sướng :
- Tốt rồi con, cố hơn một chút nữa đi !
Mẹ đặt bàn tay ôm trọn lấy tay tôi, bóp mạnh. bùm bùm.
- lần nữa đi mẹ ! - Tôi dịu dàng nhìn mẹ.
Mẹ dịu dàng bóp bàn tay tôi. Bùm bùm. Thêm một lần nữa. Chách chách.
- Nào, con hãy làm như mẹ xem !
Tôi cố sức một lần. bùm bùm. Trống đã vang lên.
- Con đã làm được rồi, mẹ ơi! - Tôi lại bóp tiếp. Bùm bùm. Chách
chách. - Con có thể làm được rồi ! - Tôi phấn khích la to.
Từ đó, tôi say xưa tập luyện. TIếng trống dần dần vang đều, nhịp nhàng
như một bản nhạc. Hết tay phải rồi chuyển sang tay trái. Đôi lúc tôi
cũng thấy chán nhưng nhìn gương mặt rạng rỡ, tràn đầy hy vọng của bố và
mẹ mỗi khi tiếng trống vang lên là tôi lại cố gắng.
Một
buổi tối, khi bố vừa chợp mắt sau một ngày làm việc vất vả, tiếng trống
vang lên làm bố thức giấc. Bố ngồi dậy nhìn tôi mĩm cười. Tôi hối hận :
- Con đã làm bố thức giấc phải không ? Con xin lỗi bố ! Con sẽ không bóp quả bóng vào những lúc bố ngủ nữa đâu ạ !
- Bố xoa đầu tôi, giọng bố bỗng ấm áp hơn bao giờ hết :
- Không đâu, con ạ ! Con hãy tập bất cứ khi nào con muốn. Tiếng
trống đó chính là kết quả của lòng kiên trì. Đừng vì bất cứ điều gì mà
từ bỏ lòng kiên trì con nhé !
Sau đó tôi được phục hồi từ
từ. Tôi đã từng bước chiến thắng được bệnh bại liệt - một việc tưởng
chừng như không thể. Bố mẹ tôi vui mừng khôn xiết. âm thanh của những
ngày đó cứ vang mãi trong tôi, sau này và trong mọi lúc, như một sự
khuyến khích mỗi khi tôi gặp bất cứ khó khăn, trở ngại nào.
Theo The Grieving Souls
nguoigo- Level 1
- Tổng số bài gửi : 31
Age : 32
Registration date : 08/12/2008
Re: Hạt giống tâm hồn_Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ
Mọi vật đều có mục đích
Có một bà lão gánh hai thùng nước bằng hai vai, một
thùng nguyên vẹn còn thùng kia có vết nức dài. Vềt nức làm nước từ
trong thùng chảy ra ngoài và khi tới nhà chỉ còn lại một nữa trong khi
thùng kia nước vẫn còn nguyên vẹn.
Hai năm trôi qua ngày nào
bà lão cũng gánh một thùng rưỡi nước khi tới nhà. Thùng nguyên vẹn luôn
tự hào , trong khi thùng kia thì tủi thân vì sự khiếm khuyết của mình.
Cuối cùng nó lấy hết can đảm để nói với bà lão rằng bởi vì vết nức này
mà nước chảy ra ngoài và nó cảm thấy hổ thẹn. Bà lão cười và chỉ nó
thấy những cánh hoa mọc bên lề đường nơi bên dưới của nó , điều này
không có ở thùng bên kia. Sau đo' bà nói : bởi vì thấy được sự khiếm
khuyết này , nên bà đã gieo hạt giống hoa bên này mà không gieo bên kia
và hàng ngày nó đã tưới làm xanh tốt những đóa hoa đó. Hai năm nay ,
nhờ sự rò rỉ này mà bà có những đóa hoa trên bàn ăn lúc nào cũng xinh
đẹp và ngôi nhà lúc nào cũng đượm mùi hương.
Khuyết điểm có
trong chúng ta, nhưng những cái ấy làm cuộc sống chúng ta đẹp đẻ và cao
thượng hơn và hãy nhìn thấy sự tốt đẹp từ những khiếm khuyết đó, cũng
như bài học của cái thùng này.
Có một bà lão gánh hai thùng nước bằng hai vai, một
thùng nguyên vẹn còn thùng kia có vết nức dài. Vềt nức làm nước từ
trong thùng chảy ra ngoài và khi tới nhà chỉ còn lại một nữa trong khi
thùng kia nước vẫn còn nguyên vẹn.
Hai năm trôi qua ngày nào
bà lão cũng gánh một thùng rưỡi nước khi tới nhà. Thùng nguyên vẹn luôn
tự hào , trong khi thùng kia thì tủi thân vì sự khiếm khuyết của mình.
Cuối cùng nó lấy hết can đảm để nói với bà lão rằng bởi vì vết nức này
mà nước chảy ra ngoài và nó cảm thấy hổ thẹn. Bà lão cười và chỉ nó
thấy những cánh hoa mọc bên lề đường nơi bên dưới của nó , điều này
không có ở thùng bên kia. Sau đo' bà nói : bởi vì thấy được sự khiếm
khuyết này , nên bà đã gieo hạt giống hoa bên này mà không gieo bên kia
và hàng ngày nó đã tưới làm xanh tốt những đóa hoa đó. Hai năm nay ,
nhờ sự rò rỉ này mà bà có những đóa hoa trên bàn ăn lúc nào cũng xinh
đẹp và ngôi nhà lúc nào cũng đượm mùi hương.
Khuyết điểm có
trong chúng ta, nhưng những cái ấy làm cuộc sống chúng ta đẹp đẻ và cao
thượng hơn và hãy nhìn thấy sự tốt đẹp từ những khiếm khuyết đó, cũng
như bài học của cái thùng này.
nguoigo- Level 1
- Tổng số bài gửi : 31
Age : 32
Registration date : 08/12/2008
Re: Hạt giống tâm hồn_Đừng bao giờ từ bỏ ước mơ
tớ cũng đọc truyện này mấy lần rồi.hay và ý nghĩa
ricardokaka- Level 1
- Tổng số bài gửi : 36
Age : 32
Location : Kiến Xương
Registration date : 08/12/2008
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết